- Ta bị muộn rồi, buổi tối nhớ về sớm một chút.
Minh Diệu nuốt nhanh mấy ngụm cơm, cầm lấy chiếc áo bành tô, chạy nhanh ra ngoài cửa.
- A! Còn chưa tới tám giờ mà, không phải nói là chín giờ mới đến thời gian trình báo sao?
Diệp Tiểu Manh từ trong phòng nhô đầu ra, chỉ nghe thấy tiếng cánh cửa đóng rầm một tiếng.
- Thiệt là, cahyj trốn nhanh như vậy, ta còn chưa có