(Số của chương bị nhảy nhưng nội dung vẫn liên tục.)
Ada nhẹ nhàng kéo Minh Diệu sang một bên nhỏ giọng nói:
- Tuy rằng ngươi chưa bao giờ nói cái gì, nhưng mà ta có thể nhìn ra trong lòng ngươi có chuyện gì. Nhưng ngươi phải biết rằng, giao dịch với các ác ma như vậy, không phải người bình thường nào cũng có thể thừa nhận được.
- Ta hiểu mà.
Bị Ada nói hết ra tâm sự