Đang cập nhật Thanh Xuân Truyện Teen
Tác giả: AnhPrince237 | Người đăng: hoangmaitrang.tqhg.1346.1346
36.379 từ| 2.158 lượt đọc · trong tuần 0 lượt| 0 phiếu đề cử (trong tuần 0 phiếu)
Ông thầy bói ở chùa Tây Thiên nhìn chăm chăm vào bàn tay tôi. Bàn tay tôi vốn chẳng đẹp đẽ gì, những ngón tay béo ú, mập mạp và ngắn một cách kì cục. Nhưng ông ta cứ nhìn, kể cũng là một điều kì lạ. Bên cạnh Đường Cuộc Sống, trên lòng bàn tay tôi còn một đường chỉ tay khác. Bạn bè tôi bảo đó là đường Quý Nhân. Điều thú vị là Đường Quý Nhân này đâm xuyên qua đường Tình Ái, nằm vắt qua đường Học và chạy song song với Đường Đời. Rõ ràng và Sắc nét hệt như nó phải thế.
Ông thầy bói hỏi “Cô có tin vào Cõi Âm?” - Không nhiều nhưng không phải là không có. “Đường Quý Nhân của cô là đường sống của người Âm. Nói cách khác, Quý Nhân của cô là một người đã mất rồi…”. Không phải tại lời nói của ông thầy bói kia. Cũng không phải tại đường chỉ tay đăc biệt. Nhưng tôi bắt đầu để ý đến những gì thuộc về Tâm Linh và Một thế giới tồn tại song song với Thế Giới thực.
Trên đời có hai loại đàn ông: Khốn Nạn và Rất Giỏi Che Giấu Sự Khốn Nạn. Tôi thuộc loại đàn ông thứ ba. Khả Di –cô ấy cũng nói rằng tôi thuộc loại người thứ ba. Loại: Cực Kì Khốn Nạn nhưng Không Cần Tìm Cách Che Giấu Sự Khốn Nạn. Lần cuối cùng Khả Di gặp tôi, cô ấy đã hét lên, cảm tưởng như một nửa thế giới ở bán cầu Bắc có thể nghe thấy:
- Đinh Tuấn Vũ! Anh là đồ đốn mạt. Nếu là trước kia, tôi có thể tự ái ghê gớm về cụm từ này. Nhưng lúc Khả Di thốt ra câu nói đó, tôi tuyệt nhiên không có bất cứ sự chuyển biến về mặt tình cảm nào. Bởi lẽ tôi là một Linh Hồn. Mà Linh Hồn không hề biết tự ái.
Nguồn: Sưu tầm
Truyện chưa ký kết với TTC
0
Không đủ điều kiện nhận thưởng
100 xu = 100 điểm người hâm mộ
Đăng nhập để xem xếp hạng
Hãy là người đầu tiên ủng hộ
1219 lượt đọc
6297 lượt đọc
1155 lượt đọc
1965 lượt đọc
1619 lượt đọc
1594 lượt đọc
0.0
người đánh giá
Tôi muốn đánh giá